Thứ Tư, 3 tháng 6, 2009

Hạnh phúc



Ôi, Chíp, con làm mẹ hạnh phúc quá!

Hôm qua cô Ba gửi hình con mặc đồ tốt nghiệp và giấy khen, mà ba mẹ không check mail. Hôm nay biết tin, đang trên đường từ chợ về nhà, mẹ chỉ muốn mọc cánh để bay lên 5 tầng lầu cho chóng để được xem hình con cho đỡ nhớ.

Ôi, Bé Bình Nguyên, không Huỳnh Hứa Bình Nguyên mới đúng chứ, đạt danh hiệu "Bé ngoan" (Con đã từng đổi họ tên cho ba Phúc là Huỳnh Hứa Ba Phúc, mẹ là Huỳnh Hứa Mẹ Hương mà...). Con làm mẹ nhớ lại tờ giấy khen ngày xưa, khi mẹ còn học mẫu giáo. Một cuộc đời mới lại bắt đầu, mẹ mong sẽ tươi sáng, rạng rỡ hơn cuộc đời của ba mẹ. Ba con đã gửi vào con rất nhiều kỳ vọng đấy, con có biết không?

Con trông có vẻ buồn, mẹ như đọc thấy trong đôi mắt con ẩn ý sâu xa" sao ba mẹ không về với con?" và mẹ lại thấy chạnh lòng. Mẹ cũng muốn lắm, con ạ... Nhìn con chững chạc và ra dáng người lớn, mẹ thấy vui và tự hào.

Mỗi lúc mệt mỏi, gặp khó khăn, mẹ lại nhớ về con. Con trai mẹ chững chạc thế kia mà. Con cho mẹ một sức mạnh to lớn để vượt qua tất cả.

Mẹ thật là yêu con lắm. Không lời nào có thể tả.
Người ta nói
"Ba sẽ là cánh chim,
Cho con bay thật xa.
Mẹ sẽ là cành hoa, ư
Cho con cài lên ngực"

Nhưng với mẹ, không biết con là gì nhỉ? Con là nắng ấm trong ngày đông lạnh giá, là gió mát trưa hè oi ả, là thuốc tiên giúp mẹ quên mỏi mệt, là hoa thơm khiến mẹ thêm yêu cuộc sống, là gương để mẹ soi lại bóng mình, là ...là... là... tất cả của mẹ đấy.
Đang tải...

GOOD SITE

ANSYS
 

Bản quyền 2009 của bé Bình Nguyên